Trải nỗi lòng tôi – Phong Lục

1. Thông tin

– Tên tác phẩm: Trải nỗi lòng tôi

– Tác giả: Phong Lục

– Thời gian sáng tác:26/03/2019

– Ngôn ngữ chính: Tiếng Việt

2. Nội dung

Người ta nghĩ tôi kể chuyện bao đồng

Nhưng tôi biết con đường tôi đang bước

Gió trôi xuôi, tôi lại theo lối ngược

Cứ dông dài bám đuổi theo tháng năm

*

Tôi tiếp xa từ lứa tuổi hai lăm

Tuổi vẫn trẻ nhưng già đi một nửa

Những xuân xanh đang bắt đầu mở cửa

Dâng cho đời một chiếc bóng xa xôi

Người than vãn rền rĩ tiếng ỉ ôi

Dù chẳng phải cho cuộc đời tươi sáng

Mà ganh tôi với trọn lòng cách mạng

Để gai đầy vùi dập con tim

Sao chăng nữa thì tôi vẫn lặng im

Bởi chẳng phải chỉ đôi lời nông nổi

Tôi nặng lòng mà mang thân nóng vội

Nên chập chờn ngăn tiếng gièm pha

Rồi đặt điều từ những kẻ ba hoa

Không an phận sau bao lần chì chiết

Mang danh giá ra so bì khinh miệt

Bóng gió đời xô đẩy chuyện hư không

Nhìn thế gian vẫn khắc khoải mênh mông

Nghĩ làm sao cho đong đầy tất thảy

Khi cơn mơ cứ dần theo dòng chảy

Tôi mải mê thực hiện theo phong trào

Dù sứ mệnh chẳng phương hướng gửi trao

Nhưng tôi biết, tôi phải làm điều ấy

Không yêu nước, sao thi đua lực đẩy?

Chẳng yêu dân, sao tranh đấu công bằng?

Tôi trót lòng gìn giữ có nên chăng

Hay tự nhận mình đèo bòng vô ích?

Đâu phải muốn mang cho mình xích mích

Để xa rời chia rẽ chuyện em anh

Chỉ là khi thấy những chuyện bất bình

Đứng khoanh tay chẳng đành lòng ngoài cuộc

Thấy ngoài kia bao nhiêu người thân thuộc

Họ vô tâm và giày xéo lẫn nhau

Họ lao tâm nhằm mang lấy sự sang giàu

Mà không biết đã hại người liên lụy

Người thống trị, dưới có người bị trị

Sống lầm than chẳng ngóc được đầu lên

Nào đâu đấy cuộc sống được vững bền

Là lao động dưới tấm thân lầm lũi

Mang đôi tay phất trong tầm gió bụi

Rồi chau mày nhận những đồng nhỏ nhen

Gò lưng dài trong xã hội bon chen

Chịu sắp đặt của người trên, kẻ dưới

Dẫu bao nhiêu quyền lợi đòi theo đuổi

Cũng đợi chờ xem xét rồi lãng quên

Giang đôi tay không có kẻ cạnh bên

Đó chính là người cô đơn nhất

Thấy ai ai cũng đều trong tất bật

Cố làm sao đạt mong ước cho mình

Làm chăm chỉ hơn làm việc thông minh

Làm thủ công hơn làm cho công nghiệp

Cứ miệt mài nối người này, người tiếp

Chẳng nhìn ra ai đồng nghiệp với mình

Muốn lâu dài và hoạt động quang vinh

Phải đoàn kết mới tăng thêm chiến thắng

Tôi cũng biết, cuộc đời đâu bình lặng

Nếu thẳng bằng đã chẳng phải đường đi

Tôi cũng biết, cuộc sống những nghĩ suy

Nếu dừng lại ắt chẳng còn ý nghĩa

Chúng ta đang nhìn nhận theo một phía

Hãy nhìn xa và rộng đến vô cùng

Ở ngoài kia núi cao mãi muôn trùng

Cũng có núi dưới chân mình đang lớn

Ta bắt đầu, thấy tương lai rùng rợn

Ngoảnh mặt lại tự thấy mình cao to

Người không muốn, họ sẽ tìm lý do

Còn ngược lại, họ sẽ tìm giải pháp

Khi chưa biết, ta cho là phức tạp

Đã làm rồi, thế ấy chuyện thường tình

Tôi thường nghe đôi hướng chuyện thông minh

Phải hành động mới biết mình rộng rãi

Đừng trì hoãn, đừng khiến mình trễ nải

Còn xuân xanh, còn cứ tiếp tục đi

Có gian khó nhỏ nhoi ấy xá gì

Ta đã gặp muôn điều nguy hơn nữa

Dù núi đao hay chiều sâu biển lửa

Vẫn đi qua và viết đến dòng này

Còn viết tiếp và tôi sẽ nói cho hay

Không tiên phong thì có ai đi trước

Cứ chờ nhau hỏi nào ai cất bước?

Vậy nên giờ phải đứng dậy lên thôi!

Đứng thẳng lên để giành lấy cuộc đời

Để giữ vững lối đường mình đã chọn

Tuổi thanh xuân có mấy năm gọn lỏn

Lo cho mình cũng cho cả toàn dân

Dù thất bại có đến mấy trăm lần

Cũng vui vẻ vì ta luôn cố gắng

Mang cho ta qua thêm bao nhiêu chặng

Đã viết dòng giúp ích được nhân gian

Ai giàu sang, ai khốn khó bần hàn

Đều mỉm cười, chung tay thành đồng đội.

6. Tham khảo

– Internet

facebook.com

– Ấn phẩm

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *